Thứ Ba, 8 tháng 1, 2013

20.Nổi Niềm !

Có những lúc nổi buồn từ bên ngoài làm dao động mà chính bản thân không thể kiềm chế được.Nổi niềm an ủi chính ,mà nó thường hiện diện bên cạnh mà chẳng hề hay biết ,TN thật là ngu si !



Có con mới biết cảm giác hạnh phúc khi con nhỏ chu đáo ,chăm sóc ,sự ấm áp mà tưởng chừng như chỉ có người lớn trao cho con nhỏ ,thế nhưng ,chẳng phải thế ....

Bé nhiều lúc có những động tác làm TN phải nực cười.Ví như:TN đang lại Phật ,bé cũng ngồi cạnh bên niệm Phật ...nhưng ngưng một hồi ,chẳng nghe tiếng bé đâu.Bé nhìn mẹ một hồi ,lẳng lặng đi lấy gối và cứ một lại của NC là bé đưa cái gối lót ngay cái đầu khi TN chuẩn bị lại xuống .

Buồn cười thật !vì bé sợ mẹ đau đầu .Bé nói:mẹ lại(lại Phật) nhẹ nhẹ thôi ,cái đầu mẹ đụng đất kêu lớn tiếng , chắc đau lắm!

TN chỉ mĩm cười và cứ thế lấy cái gối qua một bên rồi lại,và bé chạy sang bên cái gối và nhét vào vị trí NC lại Phật phát ra tiếng.NC nhìn bé mà cảm thấy sự ấm áp dịu dàng làm sao,không sao bày tỏ cảm giác hạnh phúc này .Tuy chỉ một hành động bé nhỏ như thế mà ....bé đã sữi ấm cuộc đời mẹ

Và cũng không hiểu sao ,dòng suy nghĩ cô đơn cứ mãi chạy đi lăng xăng chẳng biết đường về.Cứ hoài tìm bên ngoaì ,sự hư ảo ,mộng mị luôn đồng hành ,thế mà ...thế mà .......