Thứ Ba, 8 tháng 1, 2013
11.樂觀面對不 如意 Vui vẻ đối diện chuyện không suông sẽ
樂觀面對不 如意
Tối qua TN đi học ,Thầy giảng đến
đoạn ..."tâm trạng của con người"
....có lúc vui có lúc buồn,có lúc suông
sẽ và có lúc gặp khó khăn.....rồi Thầy
nói dù có gặp phải việc gì
vui ,buồn ,ghét ,hận,...cũng phải "樂觀
面對不 如意",
Thầy nói:"cùng một việc không như
ý ,ta có nhiều cách để đối
diện :vui ,buồn,ghét ,hận,...nhìn nhận
một cách lạc quan hay bi quan thì sự
việc cũng như thế,vậy tại sao mình
không lạc quan nhìn nhìn nhận nó ,như
vậy lòng mình sẽ thấy thoải mái hơn"
Sau đó Thầy đưa ví dụ chính bản thân
Thầy
Thầy nói:"Làm con ai không thương
Mẹ,Mẹ Thầy nằm viện và không được
bình thường ,lúc thì nói này nói kia như
đang nói chuyện với ai ai đó,...nói
.....(Thầy im lặng một lúc rồi nói)...ai
đến rồi cũng phải ra đi!"
Bất chọt TN nghe thấy giọng Thầy thâm
trầm lẫn chút chua chua đắng đắng
thật buồn làm sao,hèn gì từ khi TN đến
lớp giờ rảnh là thấy Thầy luôn viết Chú Đại
Bi
Rồi
Thầy nói tiếp:"Nhưng khi đến trường
Thầy luôn giữ trạng thái ôn hòa với mọi
người và nở nụ cười nếu cần thiết"
TN hỏi Thầy:"Thưa Thầy Mẹ Thầy bao
nhiêu tuổi ah?"
Thầy:"Mẹ Thầy 72 rồi em"
TN:"Thưa Thầy,con thấy Thầy thường
hay viết Chú Đại Bi,con nghĩ Thầy cũn
g có duyên với Chú Đại Bi,Thầy cho con
góp ý tham khảo,Thầy tụng 10800 biến
hồi hướng cho Mẹ Thầy xem sao ah!"
Thầy nói:"ừa ,Thầy cũng nghĩ chỉ có
vậy mới mong có hy vọng"
Rồi Thầy hỏi :"các em có biết "hụi công
đức không?"
Cả lớp :dạ không,sao gọi là" hụi công
đức" ah?
Thầy kể:cách đây khoảng 20 năm,anh
của Thầy qua đời và lúc đó có một
người của hội từ thiện Phật giáo hỏi
Thầy "anh có khả năng mua quan tài
không?nếu không có chúng tôi sẽ giú
p anh!"
Tất nhiên với gia đình Thầy thì không
cần và nhờ đó mà Thầy kết duyên và
hỏi ....sau đó Thầy mới biết thì ra mỗi
người tùy khả năng đóng góp vào
thùng công đức mỗi tháng để lập nên
hụi công đức này.Sau đó ,Thầy quyên
200 đồng (100nghìn tiền Việt)mỗi
tháng ,đén nay 20 năm rồi.Sau
đó ,abnj Thầy có rủ Thầy gia nhập hội
này vì thấy Thầy thường hay giúp đỡ
người,Thầy nói "Thầy quyên góp 20
năm rồi nhưng không ai biết!"
TN: thưa Thầy ,đây là việc làm tốt ,sao
Thầy không cho bạn bè biết để họ cùng
nhau hưởng ứng ah?"
Thầy:vì Thầy thấy ngại ,số tiền Thầy
góp quá ít ỏi!!!còn bạn Thầy thì người
500 kẻ 1000 đồng(250-500nghìn
VN/tháng)
TN:xin phép Thầy cho con kể một câu
chuyện được không ah?
Thầy và các bạn học nhìn TN như đang
đợi câu chuyện bắt đầu
TN tiếp:Ngày xưa ở Ấn
Độ có một Bà lão rất nghèo,Bà rất già
nên không làm được việc gì ngoài ăn
xin,trên thân thể Bà cũng không có
quần áo để mặc ngoài tấm bố rách che
thân.Rồi một hôm Phật Thích Ca có mở
pháp hội ,mỗi người chỉ cần có một
ngọn đèn là có thể dự nhưng bà quá
nghèo không có tiền mua đèn dầu ,Bà
nhìn lại mình không có gì đáng giá để
bán mà mua đèn,duy chỉ có mái tóc dài
của Bà ,Bà liền cắt và bán để mua đèn
dự pháp hội.Trong lúc Phật Thích Ca
thuyết pháp cho mọi người nghe thì có
một ngọn gió đi qua làm tắt cả
đèn ,duy chỉ có ngọn đèn của Bà lão là
vẫn cháy,soi sáng cho tất cả mọi
người,mọi người liền hướng về ngọn
đèn của Bà lão
,......
TN xin sám hối nếu ghi đoạn văn trên
có gì sai sót vì câu chuyện trên DT có
nghe qua của ai đó kể nhưng lâu quá
không nhớ rõ ,TN chỉ muốn lấy ý chính
của bài kể,xin bạn đọc thông cảm nếu
có thiếu sót!
TN nói:Thưa Thầy,Thầy là chiếc đèn đó
soi sáng cho mọi người,không phải
nhiều hay ít mà ở tấm lòng "
Con có cô bạn ,cô ta rất thành tâm và
rất tốt bụng,ai cũng có thể hiến máu
nhân đạo giữa tình cảm giữa người với
ngừoi.Nhưng bên cạnh sự thúc đẩy cô
để đi hiến máu với lý do cô ao ước
người đó sau khi nhân được máu củ
a cô ,cũng sẽ phát tâm từ bi như cô.Ý
con muốn nói thêm ,Thầy thật cao cả
và ước gì Thầy bên cạnh làm công
đức ,Thầy có cả một môi trường rộ
ng lớn để pháp thí cho thế hệ sau.Như
hôm nay,Thầy cho chúng con bài học
thật hữu ít"Luôn khách quan nhìn sự
việc"
Các bạn ai có đọc bài này của TN ,xin
cùng TN cầu chúc cho Mẹ của Thầy
sớm khỏe mạnh
Cám ơn các bạn!!!
Chúc các bạn luôn AN LẠC !!!