Thứ Ba, 8 tháng 1, 2013

15.nói tốt ,nghỉ tốt,làm việc tốt ,tâm hồn luôn khỏe

.????????????
Tối qua TN đi học về sớm,hai mẹ con tâm sự đến khuya
Bé nói:Mẹ ,bạn con hỏi con có Ba không? rồi con nói con không có Ba
TN:Sao con nói con không có Ba!
Bé:dạ,rồi bạn cười con,nói con không có Ba làm sao có con
TN:Ừa,con phải nói Ba con qua đời
Bé:dạ,(ngưng một hồi Bé hỏi)Tại sao Ba qua đời hả Mẹ?
TN:thì Ba con bị bệnh nên qua đời
Bé:hồi đó Ba thương con và Mẹ không hả Mẹ?
TN:Ừa ,có thương nhưng thương ít mà ......không tốt với Mẹ thì nhiều
Bé:Không tốt gì hả Mẹ?
TN:Thì con biết có thương là được rồi còn không tốt con không nên biết làm gì,bởi vì khi một người bị bịnh họ rất khó chịu cho nên những lời họ nói ra ,thật ra không phải thật lòng họ muốn vậy,chúng ta không nên trách họ mà nên thương họ ,thông cảm và tha thứ cho họ ,rồi có một ngày họ tự nhìn ra cái không tốt của họ,...........

Rồi đột nhiên DT có điện thoại reo
TN:Alo ,xin chào
Đầu bên kia(A):Chào,khỏe không?
TN: Dạ khỏe,nhưng xin hỏi đầu bên kia là ai ah?
A:tôi là A Wạn nè còn nhớ không?
TN: Dạ, tôi nghe tiếng nói quen quen nhưng xin lỗi tôi không nhớ lắm là ai ah!
A:Tôi bị viêm gan rồi MT(tên thật của TN) đi bệnh viện thăm tôi đó
TN:À,nhớ rồi,bạn khỏe chứ?
A:Khỏe,cám ơn,hôm nay tôi gọi điện cho MT là vì muốn nói tiếng xin lỗi
TN:Tại sao phải xin lỗi tôi?
A:Thì cho tôi xin lỗi tất cả mọi thứ,MT là người tốt!
TN:Nhưng ít ra bạn phải cho tôi biết bạn xin lỗi tôi chuyện gì?thì tôi mới dám chấp nhận lời xin lỗi của bạn.Thật ra ,bạn cũng không cần xin lỗi tôi làm gì ,bởi tôi không trách gì ai hết đâu,bạn cứ lo làm ăn,bớt uống rượu và nên có hiếu với Mẹ của bạn ,lớn rồi đừng nên để Mẹ phải lo lắng,lở một ngày nào đó Mẹ không còn trên đời này nữa ,lúc đó bạn muốn có hiếu với Mẹ thì không còn cơ hội để cho bạn báo hiếu.Đó là việc làm thực tế hơn mà bạn xin lỗi tôi!
A:Ưà,tôi biết rồi,tôi sẽ nghe lời MT nhưng thật lòng cho tôi xin lỗi MT nhé!
TN:Ừa, sống tốt là xin lỗi tôi rồi đó!

Bé:ai đó Mẹ?
TN:một người bạn ,rất lâu rồi
Bé:sao người ta xin lỗi Mẹ vậy?
TN:Mẹ cũng không biết,chắc có hiểu lầm Mẹ chuyện gì đó ,đại khái có một chuyện như vầy,.....
Mấy năm trước Mẹ sống ở đây (ở đất khách) một mình,có nhiều lúc Mẹ bị bệnh ,Mẹ rất cô đơn ,Mẹ không muốn làm phiền bạn bè vì ai cũng có việc riêng để lo,nên Mẹ luôn chịu đựng một mình.Không ai hỏi thăm ,không ai chăm sóc,và an ủi Mẹ,....Nên khi Mẹ biết được người bạn lúc nảy bị viêm gan cấp tính nằm viện ,có thể bị lây nên không ai dám đến thăm người đó
Và Mẹ đã đến thăm người đó,người bạn đó rất cảm động
Bé:Vậy Mẹ không sợ bị lây sao?
TN:à,Mẹ có đeo khẩu trang vả lại không tiếp xúc thường xuyên và không ăn chung đồ ăn thì không sao con ah
Cho nên con có để ý ,khi Mẹ dẫn con đi ăn tiệc,họ luôn dùng đủa chung để gấp thức ăn chứ không dùng đủa riêng để gấp
Bé:bị lây rồi có sao không Mẹ?
TN:Nếu bị lây thì cũng bị bệnh luôn và nặng có thể dẫn đến ung thư và qua đời
Người bạn đó bị viêm gan cấp tính nên không được uống rượu nhưng Mẹ khuyên bạn đó không nên uống rượu nữa nhưng bạn đó không nghe và vì bạn đó sức khỏe yếu nên không thể làm việc được ,rồi bạn đó buồn và uống rượu thường xuyên ,nên Mẹ không có cách gì đành bỏ mặc bạn đó
Khi mà bản thân bạn đó không biết tự lo cho mình,cho dù người khác có lo có giúp bao nhiêu thời gian và sức lực đi nữa thì cũng bằng thừa
Cho nên ,trước tiên mình phải tự giúp mình,mình không giúp mình thì không ai giúp được mình cả