Thứ Ba, 8 tháng 1, 2013

13.Bé móc heo đất cho Mẹ mua quần áo


Bé thường hay quản lý cách ăn mặc của Mẹ như không được mặc váy,không được mặc áo rộng cổ,không mang giầy cao gót,không mang giầy ống,không mặc quần sọt.Nếu Bé thấy là Bé khóc
Rồi TN ,ngày qua ngày cũng không thèm mặc váy
Rồi một lần ,TN đi dự tiệc với bạn nhưng thật lạ là những bộ vấy của TN không cánh mà bay đâu mất,tìm mãi vẫn không thấy,rồi bất chọt TN nhìn có một miếng vải ló ra từ đáy tủ ...hihihihi .Ôi thôi một đóng quần áo nào là quần sọt nào là váy,....như bị chuột tha vào đấy ấy!
Đợi Bé đi học về TN hỏi Bé :con trai ơi,quần áo của Mẹ bị chuột tha vô đáy tủ ,cắn hư hết rồi ,làm sao bi giờ?Mẹ không có đồ mặc rồi!(TN làm ra vẻ rất tội nghiệp,hihihihi)
Bé suy nghĩ hồi lâu và như có vẻ hối hận nói:Thôi để con cho tiền Mẹ mua!
TN:con có tiền hả?
Bé :để con móc con heo của con ah!
DT:mà sao ngộ quá ,con chuột nào mà hay quá con trai nhỉ?chắc nó to lắm ,chắc Mẹ phải mua cái lồng thật lớn để bắt nó quá(TN cảm thấy buồn cười nhưng vẫn ra vẻ thắc mắc)
Bé:Mẹ,.....(Bé ngậm ngừng)
DT:???? sao hả con?
Bé:con làm chứ hông phải chuột đâu ah!rồi Bé mỉm cười nói"con không muốn Mẹ mặc quần sọt và váy ,xấu hổ lắm Mẹ ah!"
TN: vậy ah? vậy cô giáo con mặc váy thì sao hả con?
Bé: vì cô giáo có vợ(thay vì Bé nói có chồng thì Bé nói có vợ hihihhii)
TN:Còn Mẹ không có vợ thì không được mặc hả con?(TN cười)


Rồi một buổi tối nọ,TN nói chuyện yahoo voice với một vị Tu Sĩ ở VN thì Bé cũng chạy đến cùng trò chuyện.Rồi Bé vô tình nhìn thấy đôi giầy ống của TN ,liền chạy đến đưa lên ám chỉ sao Mẹ lại có đôi giầy này hoặc sao Mẹ mang đôi giầy này ,...TN nghĩ vậy hihihih vì Bé làm có vẻ không hài lòng lắm
TN thốt lên bằng tiếng hoa,cái gì con cũng quản lý Mẹ ,thôi ,Mẹ không mang giầy và cũng không mặc gì hết cho con vừa bụng
Vị Tu Sĩ nghe TN nói tiếng có vẻ không vui nhưng không hiểu liền hỏi Bé:Mẹ con la con phải không?
Bé:dạ
Vị Tu Sĩ:Mẹ la con chuyện gì?nói Thầy nghe,Thầy ghi vào sổ bìa đen gởi xuống địa phủ,(Thầy vừac nói vừa cười)(vì Thầy hay đùa với DT nếu DT phát tâm sân thì Thầy sẽ gạch một gạch đen vào sổ hihihi)
Bé:?????( đâm ra hoảng ,nên không dám nói gì hihihihih)
Vị Tu Sĩ hối thúc Bé:sao,Mẹ con có la con không?la con chuyện gì?nói mau đi con ,Thầy còn phải ghi lại( Thầy vừa nói vừa cười)
TN nhìn vẻ lo lắng của Bé thật buồn cười ,Bé không dám nói gì nữa ,cũng không dám cáo trạng hihihih ,vì TN thừa biết ,nghe đến việc gì đó có hại cho Mẹ là Bé không bao giờ nói
Vị Tu Sĩ ấy vẫn thôi thúc Bé trong tiếng cười
Bé:dạ không có la gì hết ah!
Vị Tu Sĩ:sao lúc nảy con nói có ,bây giờ nói không?à!con cũng nói dối luôn ,rồi Thầy ghi hết hai Mẹ con luôn heheheheh
TN chỉ ôm bụng cười ,còn Bé thì nói :thôi Mẹ ơi con đi ngủ đây ,Mẹ cũng đừng nói chuyện với Thầy nữa ,rồi Bé chạy mất hút

Thầy và TN được một trận cười muốn vỡ bụng hihihihi